Polly po-cket
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_8

Chương 18


 Mấy bữa nay nó có cảm giác ko hay . Hắn cũng kì lạ nữa . Cứ mỗi tối lên giường ngủ hắn luôn ôm nó ngủ . Làm thế nào hắn cũng ko chịu buông . Từ ngày nó được Lâm tỏ tình mọi chuyện ko hay đều xảy ra với nó . Sáng nay dậy trễ , nó là người vào lớp cuối cùng . Vừa bước vào lớp từ đâu trước mặt nó hàng ngàn cây kim dài khoảng 7 cm có thấm độc phóng về phía nó . Nó ném cái cặp xuống cuối lớp cho nhỏ . Từng lần , từng đợt né những cây kim . Uốn lên , vẹo xuống rất điêu luyện . Nó đã gần kiệt sức mà kim vẫn tiếp tục phóng ra từ một chỗ nào đó mà nó không tìm được . Cả lớp ngồi dưới xem nó múa võ . Cả đám thì quá quen với việc này nên cũng chẳng cần nhìn . Nhưng hắn vẫn luôn theo dõi nó né những cây kim vì hắn biết trong đầu nó vẫn chưa tập trung hết mức có thể . Đầu óc nó vẫn đang suy nghĩ về câu tỏ tình của Lâm . Hết cách nó buộc phải dùng tới kinh công nó đã lén học từ chú Huy qua lần chú mới từ Trung Quốc về . Nó bất chấp hậu quả từ anh nó . Vì anh nó ko muốn nó học kinh công . Vì khi học kinh công được rồi nó sẽ dùng cái kinh công đó phá làng , phá xóm . Hồi đó rãnh rỗi chưa có gì làm nên nó rất quậy vì lí do đó nên anh nó ko muốn nó học . Kì này nó đưa kinh công ra sử dụng trước lớp ai cũng nhìn . Mặc kệ , chứ ko lẽ giờ đứng chờ chết ? Đợt tiếp theo nó nhảy lên một cái bàn gần đó . Bước uyển chuyển trên những cây kim nó lần lượt đá những cây kim vào một chỗ nhất định . Đang chuẩn bị cho đợt tiếp theo thì chuông điện thoại nó reo lên . Lôi điện thoại ra xem . Thấy Lâm gọi nó phân vân ko biết có nên nghe hay ko thì những cây kim đã phóng ra gần tới nó mà nó ko biết . Hắn biết Lâm gọi nên nó mới ko tập trung . Lúc nó ngước đầu lên thì đã thấy những cây kim đã gần tới . Ko kịp phản ứng nó đứng chết trân ở đó .

- Mày chết chắc rồi con nhãi – một suy nghĩ độc ác hiện lên trong đầu của một người ngồi trong lớp

Keng , keng , keng .

- Cái gì ? Ko thể nào ! – người đó nghĩ rồi quay đầu về phía hắn cùng cả lớp

- Ơ – nó ngẩn mặt nhìn những cây kim bị rơi xuống đất

Thì ra là hắn dùng những cây kim khác chặn lại .

- Quan sát kĩ vào – hắn nói lạnh lùng

- Hả ? À , ờ - nó ngơ ra . Nhưng khi nghe hắn nói nó lấy lại được tinh thần

Đợt tiếp theo phóng ra . Nó lại tiếp tục né bằng tất cả võ nó có trong người . Sau vài lần né nó đã phát hiện .

- Thì ra là vậy . Cứ xong một đợt là sẽ nghỉ một phút . Mình sẽ lấy thời gian đó mà tìm cho ra cỗ máy phóng ra những cây kim này . Phải nhanh lên thôi , sắp hết sức rồi – nó vừa thở vừa phòng thủ

Nó tiếp tục né . Lướt mắt qua toàn lớp học . Nó đã nắm rõ mọi ngỏ ngách .

- Thấy rồi – nó khẽ nhếch môi cười

Đợt tiếp theo chuẩn bị phóng ra . Nó tập trung tinh thần

- Nè , ko biết có làm được hay ko . Nhưng hãy nhớ rằng nếu tôi mà có chết thì nhớ làm tang lễ đàng hoàng nhé . Quan tài phải đầy đủ tiện nghi giống resort 5 sao ấy . Anh hai nhớ chăm sóc cha mẹ đàng hoàng đó . Tụi mày phải sống thật hạnh phúc . Còn cái tên chết tiệt kia . Mi có nhiệm vụ nói với Lâm là : Tôi ko thể làm bạn gái cậu ấy được . Vì …tôi vẫn chưa biết người mà tôi yêu … là ai . Những cây kim này có độc tố thần kinh số 2 . Kì này hơi nguy hiểm cũng phải thử . À , M.Ân à tôi chưa có thua cô đâu . Cô nên nhớ , đừng có lên mặt nếu ko thì đừng trách tôi vì sao độc ác – nó nói xong rồi mỉm cười

- Mày / em nói gì vậy ? – hai nhỏ bạn của nó / anh đồng thanh hỏi

Vừa cười xong thì đợt tiếp theo phóng ra . Nó xoay người , chụp ngay cây kim phóng vào cỗ máy . Những cây kim khác cũng như vậy . Dần dần cỗ máy bị hư và dừng hẳn lại . Nó cứ tưởng cỗ máy đã dừng hẳn nên quay lưng bước đi trông dáng vẻ yếu ớt , mệt mỏi . Phụt , keng . Nó lầm , vẫn còn một cây phóng ra nhưng giờ nó ko còn sức để né nữa rồi . Độc tố đã dính vào cơ thể nó rồi . Bước tới chỗ ngồi nó mỉm cười nhìn hắn

- Cảm … ơn …anh ….đã …- nó nói với giọng kiệt sức . Chưa nói xong nó đã nhắm mắt ngã vào hắn . Hắn đứng dậy . Đưa nó lên xe phóng về nhà với 210 km/giờ . Hắn đưa nó vào phòng y tế . Kiếm huyệt chính của nó đập mạnh vào đó . Nó phun ra máu rồi ngất tiếp . Hắn cho nó uống thuốc giải độc . Độc này là do ba hắn tạo ra nên đương nhiên hắn biết cách trị . Sống hay chết tùy thuộc vào người bị dính chất độc . Hắn ngồi mà long cứ lo lắng ko yên . Còn nó thì cứ nằm đấy .

Trong tiềm thức của nó . Nó thấy mình đứng giữa một ko gian toàn là xác người . Nó đút tay vào túi quần đi thẳng về phía trước vì những cảnh này nó thấy rất nhiều nên chẳng có gì gọi là ghê gớm . Nó cứ đi , đi mãi mà vẫn ko tìm được lối ra . Đang đi thì nó thấy một dáng người cao ráo . Nó tiến lại gần . Người đó rất quen thuộc đối với nó .

- Nhất Nam ? Sao anh lại ở đây ? – nó hỏi

- Tôi ở đây là vì tôi yêu cô – hắn trả lời giọng dịu dàng mà trước đây chưa từng có

- Ko , Nhất Nam . Đừng bỏ tôi . – nó chạy theo hắn vì hắn nói xong thì chạy vụt đi

Nó bừng tỉnh . Nhìn xung quanh căn phòng toàn là một màu trắng xóa . Nhìn qua bên cạnh thì thấy hắn đang gục đầu xuống ngủ .

- Nè , dậy – nó lay người hắn

- Hạ Băng ? Có phải là cô ko ? – nó nắm hai vai nó hỏi

- Ko lẽ là ma , tên khùng – nó nhăn mặt chửi hắn

- Đúng là cô rồi , con heo lùn – hắn ôm nó vào lòng

Chương 19


 Nó vừa tỉnh dậy thì cả đám chạy vào thăm nó .

- Ai cho phép em học kinh công ? – anh làm mặt hình sự

- Hì hì , thôi mà anh hai . Em mà ko học thì bây giờ em đã được gặp ông bà tổ tiên của mình rồi – nó làm mặt vô ( số ) tội

- Rồi , tha cho lần này – anh mỉm cười nói

- Mà bây mày thấy sao rồi ? – Ân và nhỏ lo lắng hỏi

- Bình thường rồi – nó trả lời

- Ngày mai đi học được ko ? – nhỏ hỏi

- Được – nó cười nói

Sáng mai nó vào lớp . Ngồi vào bàn học trước bao con mắt ngạc nhiên của lớp . Nó lăn ra ngủ một cách ngon lành . Cô giáo chủ nhiệm bước vào . Cô nói cái gì đó rồi một người con trai rất đẹp bước vào làm bao nữ sinh ngã hết . Nó và hai con nhỏ bạn nhìn lên bảng . Nó trố mắt ra nhìn . Nhỏ và Ân thì ngạc nhiên hết mức .

- Chào các bạn , mình là Đỗ Anh Trường Lâm – Lâm vừa giới thiệu vừa mỉm cười

Ân quá đà phóng lên bục choàng vai , bá cổ Lâm . Làm Nhân có một chút khó chịu trong người

- Lâu quá ko gặp , đi đâu thế mày ? – Ân cười nói

- Đi tu để về đánh bại một người – Lâm vừa nói vừa nhìn về phía nó . Nó chỉ mỉm cười đáp lại , ko nói gì

- Bây giờ em ngồi ở đâu ? – cô giáo cắt ngang cuộc nói chuyện

- Ngồi trên bạn Hạ Băng – Lâm nói rồi tiến về chỗ ko cần sự đồng ý của giáo viên . Lâm vừa tới chỗ ngồi hắn đã liếc xéo Lâm . Lâm liếc lại . Cứ như vậy cho tới giờ ra chơi báo hại nó học cũng ko xong , ngủ cũng ko yên . Cả đám tiến xuống phòng vip của căn tin .

- Lấy cho Lâm chai nước ngọt đi Băng – Lâm nhờ nó

- Muốn nhờ hả ? Mơ đi – nó nghĩ thầm trong bụng – Coca hay pepsi ? – nó hỏi

- Coca – Lâm trả lời

- Chai hay lon ? – nó hỏi vặn lại

- Chai – Lâm trả lời

- 800 ml hay lít ? – nó vẫn tiếp tục

- Thôi chịu thua – Lâm dơ tay đầu hàng

- Phải thua chứ . Sao Lâm thắng Băng được . Băng chỉ thua duy nhất một người đáng ghét thôi – nó vừa nói vừa liếc xéo hắn . Hắn ko nói gì chỉ khẽ nhếch môi cười

- Thôi Lâm đi mua đây . Băng cần mua cái gì ko ? – Lâm thoáng thất vọng nên kiếm cớ ra ngoài

- Cho Băng cây kẹo mút vị coca là được rồi – nó đáp lại nhẹ nhàng

- Trước giờ mày có thích kẹo mút đâu ? – Ân ngạc nhiên vì trước giờ nó rất ghét kẹo mút nhưng hôm nay lại đòi ăn kẹo mút là một chuyện hết sức hài hước .

- Từ bữa mà tao thua Nhất Nam á ( ai ko nhớ vui lòng xem lại chương 16 ) . Tao rất thích kẹo mút vì … bí mật – nó vừa nói vừa cười . Mắt hắn lóe lên một tia ngạc nhiên

- Thật là … ko hiểu nổi con người mày luôn – nhỏ lắc đầu nói .

Sau khi đưa cho nó cây kẹo mút nó cáo từ lên lớp trước . Vừa vào tới lớp nó đã nghe mọi người bàn tán về việc nó cặp kè với thằng nào mà “ pen – ren ” gì đó . Nó chẳng để tâm cứ bước tới bàn học và lăn ra ngủ . Nhưng nó ko tài nào ngủ được vì mọi người cứ nhìn nó và bàn tán về nó . Vừa lúc cả đám từ căn tin bước lên vào cửa lớp cũng là lúc nó ko chịu nỗi được nữa .

- MẸ NÓ , THẰNG PRINCE WARM LÀ CÁI THẰNG KHỐN NẠN NÀO ? – nó đập bàn ném cho cả lớp một câu chửi thề

- Bạn … bạn ko biết à ? Là Trường Lâm đó – một nam sinh trong lớp giải thích cho nó . Nó nhìn Lâm rồi gục xuống bàn ngủ tiếp . Nó ko thể đánh Lâm được . Dù gì thì Lâm vẫn là bạn của nó . Hắn như đọc được suy nghĩ của nó . Trong lòng hắn bỗng thấy rất vui .

- Bạn ? Chắc Lâm nghe được sẽ buồn lắm đây – hắn nghĩ trong đầu

- Nè – nó lay người hắn

- Gì ? – hắn nói mà ko thèm nhìn nó

- Đi mua cho tôi thêm một cây kẹo mút nữa đi . Ko có nó mọi nỗi buồn sẽ đọng lại trong tim tôi đấy – nó nói nhẹ nhàng

Hắn ko nói gì chỉ đi xuống căn tin mua cho nó cây kẹo mút . Mặc dù đây là giờ học .

- Thật ko ngờ , cô ấy thích kẹo mút – hắn vừa đi vừa nghĩ.

Chương 20


 Hắn đưa cho nó cây kẹo mút . Nó ko nói gì chỉ cầm lấy và bỏ vào miệng ăn . Ăn được nữa cây nó nhận được một tờ giấy từ Lâm gửi . Mở tờ giấy ra : “ Nghe nói mấy hôm trước Băng bị thương . Băng có làm sao ko ? Có câu trả lời chưa ? ” . Đương nhiên nó ko thể giấu hắn chuyện gì . Nó ko muốn cho hắn biết Lâm yêu mình . Hắn giả vờ quay mặt qua cửa sổ . Sau khi đã thấy hắn ko chú ý nó mới viết : “ Băng ko sao . Có lẽ cần hai ngày nữa ” . Nó đưa thư lại cho Lâm rồi đứng dậy đi ra khỏi lớp . Vừa đi nó vừa gọi điện cho ai đó . Hắn lặng lẽ theo sau . Lâm thấy hắn và nó đi ra ngoài nên lén theo sau nó và hắn .

- Alo , chị Băng ạ ? – nhóc em của hắn trả lời điện thoại

- Em tới trường chị đi . Chị dẫn em tới một nơi – nó nhẹ nhàng nói

- Dạ - nhóc nói rồi cúp máy đi thẳng ra khỏi lớp

Sau 10 phút nhóc tới trường . Nó đưa nhóc lên chiếc BMW phóng đi . Hắn cũng lấy Ferrari California màu trắng của mình phóng theo nó một cách bí mật . Còn Lâm thì cũng lôi con Cadillac phóng theo . Phóng một hồi tới nơi mà nó cho là thoải mái nhất đó là khu cỏ chỉ có nó và hắn biết . Nó và nhóc ngồi xuống khu cỏ . Hắn thì đứng trên cầu thang đi xuống khu cỏ . Lâm thì nấp trong xe ở gần một chỗ khuất .

- Em biết đây là đâu ko ? – nó nhẹ nhàng hỏi nhóc

- Dạ ko – nhóc trả lời

- Đối với người khác nơi này rất bình thường . Nhưng chị thì ko phải như vậy . Đối với chị đây là nơi chị thích nhất . Nơi tâm hồn chị được thanh thản . Nơi có thể xua tan hết những nỗi buồn . Nơi khiến cho chị thích cây kẹo mút vị coca nhỏ xíu chẳng có gì đặc biệt . Đây cũng là nơi chị nhận được sự ấm áp từ một người . – nó vừa nhìn cỏ vừa nói

- Người đó là người nào ? – nhóc hỏi

- Bí mật – nó cười nói

- Kín giữ ta – nhóc chọc nó

- Chị hỏi em cái này nha – nó ko để tâm tới lời chọc ghẹo đó

- Dạ - nhóc nói

- Có một cô nhóc quen được một chàng trai mà cô nhóc đó ghét nhất trên đời . Nhưng hai người họ đã trải qua biết bao nhiêu kỉ niệm . Ko hiểu sao rồi một ngày cậu bạn thân của cô nhóc đó tỏ tình với cô nhóc . Bây giờ cô nhóc ko biết làm sao cả . Theo em , em sẽ làm gì ? – nó kể câu chuyện của mình ra

- Em chưa có gặp tình huống này – nhóc gãi đầu nói – nhưng em nghĩ cô nhóc đó cần phải làm theo tiếng nói của trái tim mình – nhóc sau một hồi suy nghĩ rồi cũng nói

- Em nghĩ vậy à ? – nó hỏi

- Dạ - nhóc mỉm cười trả lời

Hắn và Lâm nãy giờ nghe . Hắn ngạc nhiên hết mức . Vì những lời nó kể hắn đã cùng nó làm . Còn Lâm nhìn ánh mắt hắn Lâm đã hiểu ra mọi chuyện . Nhưng Lâm ko bỏ cuộc .


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .